Thể hiện lòng ngưỡng mộ, sự kính trọng một tài năng lớn trong nghành điện ảnh. Ban Giám Đốc Hoa Viên Nghĩa Trang Bình Dương đã tổ chức tiệc cúng, tưởng niệm ông với đầy đủ lễ nghi, trang trọng và ấm cúng.
Mộ phần vợ chồng ĐDĐA Lê Dân tại HVNTBD
Nhớ những ngày ông còn sống:
Nghệ sĩ ưu tú – đạo diễn Lê Dân đã có những ngày điều trị tại Bệnh viện Y học Cổ truyền tỉnh. Ông vẫn miệt mài làm việc bên cái laptop. Hỏi chú làm gì, ông nói: “Tôi đang viết hồi ký. Nhớ đến đâu viết đến đó bởi đã 86 tuổi rồi. Ông trời cho khỏe lúc nào làm việc lúc đó”. Thử đọc những trang viết đầu tiên, tôi nhận thấy ông là một người cực kỳ khiêm tốn. Ông viết mở đầu như sau: “Ta như hạt cát nổi trôi/ Mãi phiêu du giữa biển đời mênh mông” và ông ví ông như hạt cát bình thường, may mắn kết bạn với những “hạt cát lung linh” khác để rồi đồng hành qua gian khổ, vui buồn có nhau nhưng tất cả đều chung mong muốn là đem hạnh phúc cho đời. Ông nói, tôi được lãnh đạo Công ty cổ phần Chánh Phú Hòa thương mến nên họ tạo điều kiện về chữa bệnh ở đây. Thật là quý hóa vô cùng!
Có lẽ ông nói về những ngày tháng cùng êkíp làm phim đi khắp đó đây để sống hết mình với nghệ thuật thứ 7. “Học trò tôi nhiều người thành danh, thành tài. Trò là Nghệ sĩ nhân dân, trò giỏi hơn thầy ấy chứ nhưng tôi không buồn mà vui vì điều này, vì mình đã có những thế hệ sau giỏi giang, biết lao động, cống hiến cho nghệ thuật, cho cuộc đời này”. Rồi ông lần giở những bức ảnh kỷ niệm khi làm bộ phim “Những bức thư từ Sơn Mỹ” (năm 2010). Bộ phim dẫn dắt cho người xem những bức thư của viên Trung úy Mỹ được viết trên mảnh đất đẫm máu những người dân vô tội ở Sơn Mỹ gửi về cho vợ cũng như sức sống mảnh liệt của người dân nơi đây. Phim này đã được dự Liên hoan phim quốc tế Canes tại Pháp. Ông còn nói về bộ phim “Cội nguồn” với cốt truyện là cuộc sống của một gia đình giáo viên dù khó khăn vất vả trong cuộc sống nhưng vẫn giữ được nếp sống, giữ được nghề trồng người dù có lúc tưởng như rất bấp bênh…
Kể chuyện say sưa về những bộ phim nổi tiếng một thời như: Hồi chuông Thiên Mụ, Loan mắt nhung, Xương rồng đen, Người con gái đất đỏ… nhưng khi nhắc đến người vợ quá cố, ông lại khóc: “Bà nhà tôi mất mới đầu năm nay làm tôi suy sụp tinh thần và thể chất thật nhiều so với trước đây. Hai con trai và cháu nội đều ở nước ngoài. May mắn tôi có nhiều người bạn tốt và học trò luôn bên mình”…
Đông đảo người thân, bạn bè, đồng nghiệp đến dự lễ kỷ niệm ngày mất ĐDĐA Lê Dân
Trở lại với “cái duyên” của ông với Bình Dương, ông chân tình: “Tôi tình cờ biết được thông tin Hoa viên nghĩa trang Chánh Phú Hòa ở Bình Dương qua mạng. Sau đó tôi gửi thư cho ông Nguyễn Văn Thiền, Tổng Giám đốc Công ty TNHH MTV Cấp thoát nước – Môi trường Bình Dương nói lên nguyện vọng của mình sau này được… về với Hoa viên nghĩa trang Chánh Phú Hòa. Tôi viết thư vì ngưỡng mộ việc làm của ông ấy không những cho người đang sống mà cho người đã khuất, nhất là với văn nghệ sĩ. Thế là một tuần sau, nhân viên của công ty đã đến nhà tôi, ghi nhận tôi được danh hiệu gì, bao nhiêu thành tích, đóng góp gì cho đất nước… Từ đó, tôi được ông Thiền cũng như các cán bộ khác của công ty rất quan tâm. Một điều nữa mà tôi quý là ở Bình Dương tôi có người bạn là ông Lê Hưng VKD, từng học chung trường Petrus Ký Sài Gòn. Bà nhà tôi và bà Vương Kim Dung vợ ông Hưng lại học chung trường Gia Long. Thế là tôi có mối duyên gắn kết với Bình Dương”.
Chỉ nói về những “bệnh người già” như tiểu đường, cao huyết áp… một lúc, ông lại quay về với những dự án phim sắp tới. “Tôi vẫn làm và khi không đủ sức, sẽ có học trò tôi tiếp sức”- ông cười, vẫn là nụ cười hồn hậu…
Tác giả: Trần Quỳnh Như